Đã từng đến Đà Lạt nhiều lần, những điểm đến nổi tiếng như Dinh Bảo Đại, Đường hầm điêu khắc, Thung lũng tình yêu, Thác Cam ly, Hồ Than thở… đã quá quen thuộc với chúng tôi.
Vì vậy, khi được bác tài chở đoàn gợi ý đi săn mây ở đồi chè Cầu Đất, chúng tôi đồng ý ngay. Và chuyến đi thực sự hoàn toàn xứng đáng với sự cố gắng rời khỏi nệm êm chăn ấm, dậy từ lúc 4h30 phút rồi lục tục lên xe trong tiết trời lạnh giá của cả đoàn.
Đường từ trung tâm TP. Đà Lạt đến đồi chè Cầu Đất khoảng hơn 22 km, khá ngoằn ngoèo, đi qua nhiều khu vực chỉ có cây cối chứ chẳng có nhà cửa. Có một số đoạn sương mù dày đặc, tầm nhìn gần như chỉ có thể được khoảng 5m. Xe chúng tôi “bò” đi trong sương mù. Nhà cửa hai bên đường cũng bị sương mù che phủ. Một số đoạn đường ở trên cao nhìn xuống chỉ thấy mây và ngọn cây mờ mờ ảo ảo. Mây trắng bồng bềnh như nhiều tấm xốp được xếp chồng lên nhau. Nhìn tầng tầng lớp lớp mây trắng đó ký ức tuổi thơ những ngày háo hức chờ đợi xem phim Tây Du Ký ùa về. Tôi nhớ những cảnh phim đã trở thành một phần ký ức tuổi thơ của nhiều thế hệ: Tôn Ngộ Không dùng phép cân đẩu vân, cưỡi trên đám mây, lăn lộn trên mây thỏa thích như một đứa trẻ tinh nghịch.
So với 5 năm trước, đồi chè Cầu Đất ngày nay đã khác nhiều. Bên cạnh những luống chè xanh mướt được trồng theo hình bậc thang đã xuất hiện hàng chục trụ điện gió trắng cao vút. Những giọt sương mai long lanh trên búp chè non mơn mởn. Cách quạt gió chìm khuất trong sương và mây. Nhiều công trình mới được xây dựng để phục vụ cho nhu cầu săn mây của du khách. Những cây cầu gỗ đơn giản, thô sơ được nối dài ra điểm có thể ngắm mây thuận lợi nhất ướt át nên trơn trượt, trở thành một thách thức nho nhỏ cho những người vốn ham vui nhưng lại khá vụng về như tôi. Bước từng bước thật chậm, tay nắm chặt vào lan can, vừa đi vừa run nhưng cuối cùng cảm xúc vui sướng vỡ òa khi chứng kiến sự hùng vĩ nên thơ tuyệt đẹp của thiên nhiên. Từng lớp từng lớp mây trắng bao phủ trên rừng cây xanh thẫm. Cảm giác như mỗi người đang được bồng bềnh trong làn mây đó. Tiên cảnh có lẽ cũng chỉ đẹp như thế! Đứng giữa không gian lồng lộng gió, xung quanh là mây trắng, sương mờ, là những cột điện gió cao vút, không khí trong lành, yên tĩnh, chợt thấy những lo toan phiền muộn như biến mất, chỉ còn lại niềm hân hoan thanh khiết như sương sớm quanh mình!
Từng đoàn từng đoàn du khách lần lượt xếp hàng đợi đến lượt chụp ảnh ở những vị trí đẹp nhất. Ai nấy đều chờ đợi trong vui vẻ, không vội vã, không tranh giành. Chị em chấp nhận hy sinh vì cái đẹp, xúng xính váy áo phong phanh để lên hình xinh lung linh. Chụp xong ai nấy vội vàng khoác ngay áo ấm, xuýt xoa vì lạnh quá! Góc nhỏ nào của điểm "săn" mây cũng có thể tạo nên một bức ảnh đẹp.
Khi nắng bắt đầu lên xua bớt giá lạnh của làn sương dày đặc, trên những búp chè non giờ lấp lánh ánh bình minh rực rỡ, những cột điện gió dần hiện rõ hơn. Đoàn chúng tôi ra về, hài lòng vì những trải nghiệm mới có với một điểm đến cũ. Từng đoàn du khách khác lần lượt tiến vào khám phá đồi chè. Mây đã lên cao nhưng những đồi chè xanh mướt trong ban mai rực rỡ vẫn đủ sức níu chân du khách.
Bình An