Chúng tôi đến Côn Đảo vào một ngày hè nắng vàng rót mật. Con tàu rẽ đôi dòng Hậu Giang rời bến Ninh Kiều lướt nhanh trên mênh mông sông nước miền Tây. Khoảng vài ba tiếng lênh đênh trên biển, Côn Đảo hiện ra trước mắt chúng tôi là một màu xanh thẫm của những quả đồi nằm giữa biển khơi. Trời trong veo nên biển như càng lấp lánh hơn, màu xanh của cây cối trên những quả đồi trước mặt như thẫm hơn dưới ánh nắng chiều.