Du lịch đã làm cho Sa Pa trở nên giàu có, cuộc sống đổi thay. Cô gái Mông, Dao đang làm quen dần với kỹ năng sống của người Kinh hiện đại, những chàng thanh niên phì phèo điếu thuốc đi chơi chợ thay vì rít khói điếu cày. Đôi khi, hiếm gặp nét thật thà trên khuôn mặt thiếu nữ, đức tính nhường nhịn vốn có của người dân tộc vùng cao.
Các bản Cát Cát, Sín Chải, Tả Phìn, Bản Hồ, Tả Van là những điểm du lịch vệ tinh của thị trấn. Ở đây, trai làng, gái bản, người già, trẻ thơ các dân tộc người Dao đỏ, Mông, Tày... dù chất phác đến mấy cũng không thoát khỏi những cám dỗ vật chất mà du lịch đem lại cho mảnh đất này.
Người ta hướng về Sapa, để gia nhập nó, trong không khí nơi kẻ chợ ồn ào, mánh lới.
Sa Pa thành “phố”, con người đã thay đổi, không còn giữ nguyên giá trị vốn có, sự “Kinh hóa” đang xâm lấn thị trấn hiền lành này.
Nếu để tìm về với thiên nhiên hoang dã, vui trong cảm giác được đối diện với con người mộc mạc vùng núi cao, hoặc muốn thoát khỏi những lời mời mọc đeo bám nhan nhản chốn thành thị thì Sa Pa bây giờ không phải là nơi như thế.